Gia Đình  Gia Đình

Thứ Hai, 13 tháng 10, 2014

Muốn giết bạn trai vì 'mặc' nguyên bao cao su về phòng

Tôi và Phong yêu nhau từ hồi tôi còn là sinh viên năm thứ hai Đại học. Gia đình có điều kiện nên bố mẹ đã mua riêng cho tôi một căn hộ chung cư sau khi tôi xuống Hà Nội nhập học. Do sống một mình nên chỉ sau một tháng yêu anh, tôi cũng chính thức trao đời con gái cho Phong. Kể từ đó, tôi và Phong sống như vợ chồng dưới ngôi nhà của bố mẹ mua cho tôi.

Phong là một chàng trai người miền Trung, điển trai và nhìn rất đàn ông vì thế Phong luôn hút ánh nhìn thèm muốn của nhiều cô gái. Những năm tháng yêu Phong tôi luôn được sự chiều chuộng nhưng cũng rất buồn khi phát hiện Phong lén lút đi chơi với cô gái khác.

Nhiều lần đòi chia tay, nhưng Phong lại nịnh nọt, dỗ dành và mua tặng nhiều thứ nên tôi lại nguôi ngoai cho qua hết mọi chuyện. Càng ngày tôi càng yêu Phong nhiều hơn, tôi sợ mất Phong nên đã giám sát anh kỹ càng hơn.

Cho đến khi bước vào năm thứ tư Đại học, do một lần sơ suất, tôi đã "dính" bầu. Nghĩ cũng sắp hết quãng đời sinh viên, tôi rất yêu anh nên đã cùng Phong về nhà nói chuyện với bố mẹ tôi nhưng họ đã không đồng ý và đuổi Phong ra khỏi nhà.

Lần đó, bố mẹ bắt tôi phải phá thai và cấm đoán tôi qua lại với Phong, vì bảo tuổi tôi không hợp với Phong. Bên cạnh đó, bố tôi cho rằng gia đình Phong không môn đăng hộ đối với gia đình tôi. Bởi gia đình Phong nghèo, bố mẹ lại chia tay nhau.

Bố mẹ tôi đã cho vệ sĩ xuống để giám sát nên tôi không thể gặp Phong. Tôi nhớ Phong đến phát khóc, tôi lên Facebook hỏi han bạn bè thì cũng biết Phong đang tán tỉnh một cô gái cùng quê. Tôi đã rất đau khổ, khi mất đi đứa con, mất đi người tôi yêu... Tôi đã nhiều lần nghĩ đến cái chết, nhưng rồi vì hy vọng một ngày Phong sẽ quay lại nên tôi đã cố gắng.

Hai tháng trôi qua, tôi rất nhớ Phong. Khi vệ sĩ của bố không còn theo dõi, canh chừng tôi nữa thì tôi đã tìm cách liên lạc, gặp Phong và muốn anh quay lại. Tôi biết Phong chấp nhận quay lại bởi một phần vì tiền của tôi. Nhưng giờ đây Phong không còn nghe lời tôi như lúc trước. Trước đây, khi tôi gọi Phong luôn có mặt kịp thời. Nhưng giờ đây, nhiều đêm Phong không còn ở cạnh tôi.

Cho đến cái ngày kinh hoàng ấy, buổi tối, tôi đã gọi nhiều cuộc điện thoại để bảo Phong về nhà ăn cơm nhưng anh không nhấc máy. Tôi biết đêm hôm đấy cũng giống với các đêm khác, Phong lại đi nhậu với bạn bè nên tôi không đợi chờ mà tắt đèn đi ngủ sớm.

Đến 2g sáng, tôi thấy chuông cửa kêu thì bật dậy như thói quen vì nghĩ Phong về. Khi mở cửa, tôi thấy một người bạn đang dìu Phong trong trạng thái say mềm. Sau khi dìu Phong vào ghế sofa, người bạn đó chào tôi rồi đi về luôn.



Như mọi lần, tôi thay đồ, lau người cho Phong rồi mới dìu anh lên giường ngủ. Nhưng tôi đã chỉ muốn giết chết Phong khi kéo bỏ chiếc quần nhỏ cuối cùng của anh ta ra thì thấy vẫn còn nguyên chiếc bao cao su. Lúc đó, tôi đã không thể khóc thành tiếng, đây là việc anh ta cố tình cho tôi thấy hay là ngu ngốc, say khướt đến mức không biết vứt cái thứ “ăn vụng” đó đi trước khi về nhà tôi?... Tôi cảm thấy ghê tởm anh ta, cả đêm hôm đấy anh ta vẫn ngủ say giấc, còn tôi thì khóc cạn nước mắt.
Cảm thấy nhục nhã, ngay sáng hôm sau, tôi đuổi thẳng anh ta ra khỏi nhà và hứa sẽ không bao giờ nhìn mặt anh ta bất cứ lần nào nữa. Tôi yêu Phong rất nhiều, bỏ qua rất nhiều và giờ đây tôi hận cũng rất nhiều. Tôi đau đớn nhưng cũng như chợt tỉnh. Anh ta chỉ lợi dụng tôi, tiêu tiền của tôi chứ không hề yêu tôi...

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Được tạo bởi Blogger.

Bài viết