Trong một lần anh dẫn tôi đi ăn cùng giám đốc công ty anh đã bắt tôi phải mặc váy ngắn, trang điểm đậm để tiếp sếp công ty anh.
Tôi và anh yêu nhau đến nay đã được 5 năm, là bạn đại học với nhau, chúng tôi đều là mối tình đầu của nhau khi duyên phận đưa đẩy tình cờ gặp nhau ngay hôm đi nhập học. Rồi chúng tôi yêu nhau, chia sẻ với nhau những khó khăn của cuộc sống sinh viên. Anh là người nhẹ nhàng, sâu sắc, luôn chăm sóc, quan tâm tôi, nên với tôi, anh là thần tượng. Chúng tôi ước hẹn ra trường ngay khi hai người có công việc tạm ổn sẽ kết hôn, vì tôi được gia đình anh rất quý mến.
Một năm ra trường, tôi vẫn phải chật vật đi bán quần áo và nộp hồ sơ vào một số chỗ để mong được ở gần anh. Còn anh vừa được nhận vào làm ở một công ty xây dựng. Chỉ mới 4 tháng đi làm nhưng anh dường như đã thay đổi rất nhiều. Anh thường xuyên chê tôi quê mùa, bảo tôi phải nhanh chóng tìm việc và ăn diện để phù hợp với anh.
Một lần anh dẫn tôi đi ăn cùng giám đốc đã bắt tôi phải mặc váy ngắn, trang điểm đậm, nhưng lúc đó tôi chỉ nghĩ chắc anh muốn giữ thể diện với sếp mà thôi. Bây giờ ngẫm lại có lẽ đó là cái ngày anh đem tôi đi “chào hàng”. Lão sếp đó chính là người đã cướp đi đời con gái của tôi. Nhìn mặt lão đã toát lên sự dâm đãng, hắn cứ nhìn hau háu vào ngực tôi, rồi chúc rượu tôi, lúc anh ra ngoài hắn còn sàm sỡ, nhưng vì người yêu tôi vẫn phải cố nín nhịn. Ra về tôi nói với anh là tôi không thích những cuộc gặp gỡ như thế này vì nó chả giúp gì được cho công việc của anh, nhưng anh cứ chối đi, và lần sau anh lại tiếp tục dẫn tôi đi.
Đêm đó, là một buổi tiệc ngoài trời do công ty anh tổ chức nhân dịp sinh nhật sếp. Tôi vẫn phải mặc váy ngắn và phấn son đầy mặt, bước vào bữa tiệc lạc lõng. Anh bỏ mặc tôi ở lại bữa tiệc với một tin nhắn “anh có việc riêng phải đi, em tiếp sếp giúp anh và anh ấy sẽ đưa em về”. Sau đó, lão sếp đã “chăm sóc” tôi nhiệt tình, hắn chuốc rượu tôi, còn tôi thì sợ không vừa lòng lão thì người yêu của tôi sẽ gặp khó khăn trong công việc nên cứ thế uống. Và rồi tôi tỉnh dậy trên giường với lão, không một mảnh vải trên người. Tôi không thể nhớ được chuyện gì đã xảy ra chỉ biết bây giờ, tôi ở đây, bị cướp trinh tiết nhưng không phải với người tôi yêu.
Tôi gào lên hỏi gã nhưng gã chỉ cười khẩy dâm đãng: “Hắn ta sẽ lấy con gái tôi làm vợ, hắn ta sẽ có ghế trưởng phòng, em còn yêu hắn không?”.
Tôi vùng dậy, lao ra khỏi giường vẫn còn kịp nhìn trên chiếc ga giường trắng tinh của khách sạn vương những giọt máu hồng của mình, mặc vội quần áo vào lao ra khỏi cửa, nước mắt cứ thế tuôn. Tìm về căn nhà trọ của anh thì không thấy anh đâu, nhà cửa đã trống hoắc, điện thoại thì tắt. Tôi lê từng bước một về lại nhà mình trong tâm trạng hoang mang tột độ. Mấy ngày liên tục tôi đi tìm anh, đi tìm sự thật có phải anh đã… dâng tôi cho gã giám đốc già của anh hay không, nhưng hoàn toàn vô ích. Tôi đến cơ quan thì bảo vệ không cho gặp, điện thoại thì mãi không gọi được, vậy là tôi đã hiểu, những lời nói của lão ta là thật.
Tôi đã không còn trinh, nhưng điều quan trọng là tôi đã không còn niềm tin vào đàn ông, vào tình yêu nữa.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét